Ngày ấy, người Sài gòn chưa ai biết kinh doanh cà phê là một nghề mà chỉ biết làm ra để tự mình thưởng thức và chia sẻ người muốn thưởng thức.

Hồi đó chẳng ai biết món cà phê phin, cà phê hòa tan là gì cả? Trong các tạp chí và lời kể người xưa thì pha cà phê lược bằng chiếc túi vải. Một chiếc túi vải hình phểu được may cặp với một cọng kẻm làm vành túi và cán. Cà phê bột đổ vào túi vải (gọi là bít tất, hay vớ đều được). Vì chiếc vợt cà phê nầy hơi giống như chiếc vớ dùng để mang giày nên “dân chơi” gọi đại là cà phê vớ cho vui. Chiếc vớ chứa cà phê nầy sau đó được nhúng vào siêu nước đang sôi, lấy đũa khuấy khuấy vài dạo xong đậy nắp siêu lại rồi… “kho” độ năm mười phút mới có thể rót ra ly mang ra cho khách. Chính cái “quy trình” pha chế thủ công đầy phong cách Tàu nầy mà dân ghiền cà phê còn gọi nó là cà phê kho bởi chỉ ngon lúc mới vừa “kho nước đầu”. Nếu ai đến chậm bị kho một hồi cà phê sẽ đắng như thuốc Bắc.

Nguồn: www.g8coffee.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét